Skip to main content

Featured

Sinh nhật và 10 năm ở Phần Lan

  Mỗi lần đến sinh nhật, mình hay nghĩ lại những lần sinh nhật trước đã làm gì với ai. Từ lúc có trí nhớ đến giờ, mỗi năm sinh nhật đều là một ngày rất vui bên gia đình, bên bạn bè yêu quý. Có lần hỏi Khiêm, vì sao mình trong cuộc sống luôn gặp những người tốt, nhận được nhiều tình cảm tươi đẹp. Là do nhận được như thế nên mình luôn thấy biết ơn, trân trọng cuộc đời. Hay là ngược lại vì mình luôn biết ơn trân trọng cuộc đời, nên mình nhận lại những điều tốt đẹp.  Khiêm trả lời: là cái nào cũng có thể là nguyên nhân, cái nào cũng có thể là kết quả. Mấu chốt là cần có một điểm bắt đầu. Nên người ta hay nói "Quay đầu lại là bờ" có lẽ vì vậy. Một điều may lành, một nhân duyên tốt đẹp gieo vào đất trời, chắc hẳn sẽ quay trở lại là những điều tốt đẹp. Nên hôm nay, dù là đang ở đâu, dù cuộc đời mang đến cho mình điều tốt hay điều xấu, dù mình từ khi sinh ra đến hôm nay là hoàn toàn như ý hay hoàn toàn không như ý, thì hôm nay vẫn luôn là một khởi đầu mới, một khởi đầu của sự tốt đẹp...

Hoang mang


Hôm nay nhận được tin nhắn. Bạn hỏi mình, sống để làm gì chết để làm gì...Thật là mình biết là bạn đang băn khoăn, đang hoang mang gì đó. Nhưng thực tình mình cũng không biết trả lời sao, nên nói với bạn lời gì. Vì thực sự có những lúc mình cũng nghĩ thế và rồi tự quên đi chứ không tìm ra câu trả lời. Nhiều lúc chạy chạy phăng phăng trên đường, cũng không hiểu mình chạy đi làm gì. Tối về mệt vả cũng không hiểu vì sao mình lại phải thế. Hiện tại nhiều lúc ngồi chong lưng cả ngày, cặm cặm cụi cụi rồi lại thấy hoài nghi về mình, về khả năng, về con người của mình. Tất cả là vì cái gì nhỉ ?
Lúc học thì cố học cho giỏi thêm tí, lúc làm thì cố làm sao cho việc hoàn thành. Có lẽ tất cả cũng chỉ vì hai chữ "thành công" cũng vì ai cũng khắc khoải trên con đường kiếm tìm hạnh phúc mà thôi. Uhm, ai cũng muốn hạnh phúc. Có hạnh phúc giản đơn, có hạnh phúc ngập tràn cũng có hạnh phúc mà ta cứ mãi tìm kiếm. Rồi có lúc cũng không biết mình đang tìm kiếm gì.


Hôm nay nhìn thấy chị bạn che tay trên mặt và chạy vào toilet, hai mắt ướt đẫm. Lý do thì mình cũng không biết, chị bạn ấy mình cũng mới quen, và mình cũng không đến hỏi. Nhìn chị ấy khóc mà mình thấy buồn buồn. Nhưng chắc mình cũng không nên hỏi lý do. Muốn nói một câu an ủi nhưng rồi lại thôi. Có lẽ không phải nỗi buồn nào cũng có thể an ủi bằng một vài lời. Mà mình với chị ấy cũng chưa đủ thân. Có lẽ không phải vấn đề nào cũng có cách giải quyết. Vì bản thân mình, rồi đây cũng sẽ đối diện với những niềm riêng tư, với vấn đề của mình. Không thể để bộ mặt tội nghịp cho người khác thương cảm. Ai cũng phải dũng cảm cũng phải mạnh mẽ để đối mặt với đời, để đối mặt với người.


Bạn ơi, chị ơi...


Lúc nào cũng có Ngọc ở đây...take my hand of you feel scared.
Viết ngày 4.4.2011

Comments

Popular Posts