Skip to main content

Featured

Sinh nhật và 10 năm ở Phần Lan

  Mỗi lần đến sinh nhật, mình hay nghĩ lại những lần sinh nhật trước đã làm gì với ai. Từ lúc có trí nhớ đến giờ, mỗi năm sinh nhật đều là một ngày rất vui bên gia đình, bên bạn bè yêu quý. Có lần hỏi Khiêm, vì sao mình trong cuộc sống luôn gặp những người tốt, nhận được nhiều tình cảm tươi đẹp. Là do nhận được như thế nên mình luôn thấy biết ơn, trân trọng cuộc đời. Hay là ngược lại vì mình luôn biết ơn trân trọng cuộc đời, nên mình nhận lại những điều tốt đẹp.  Khiêm trả lời: là cái nào cũng có thể là nguyên nhân, cái nào cũng có thể là kết quả. Mấu chốt là cần có một điểm bắt đầu. Nên người ta hay nói "Quay đầu lại là bờ" có lẽ vì vậy. Một điều may lành, một nhân duyên tốt đẹp gieo vào đất trời, chắc hẳn sẽ quay trở lại là những điều tốt đẹp. Nên hôm nay, dù là đang ở đâu, dù cuộc đời mang đến cho mình điều tốt hay điều xấu, dù mình từ khi sinh ra đến hôm nay là hoàn toàn như ý hay hoàn toàn không như ý, thì hôm nay vẫn luôn là một khởi đầu mới, một khởi đầu của sự tốt đẹp...

Thơ Cục Gạch

Mình ghi lại những dòng thơ Cục Gạch sáng tác ở đây. Cục Gạch hay viết thơ lên tờ giấy nháp hoặc phía sau cuốn vở. Vậy nên mình phải ghi lại cho Cục Gạch. Lần này là hiện đại hơn, thơ gởi qua Skype đường hoàng :P



BÀI THƠ TẶNG BẠN

'Bạn với nhau từ năm đầu phổ thông
Mắt trong veo, tay nắm chặt trên đường
Hoa vàng rơi lả tả
Năm tháng ấy học hành tuy vất vả
Nhưng niềm vui trọn vẹn tựa trăng rằm
Tôi với bạn không cùng một tính
Chẳng đi một đường
Nhưng có cùng một trời kỷ niệm
Ở khoảng sân đầy nắng
Ký túc xá những ngày mưa sâu lắng
Ai chẳng nói
Mình sống một đời
Chỉ gặp một vài người bạn tốt
Và vạn người không thể thân quen
Cảm ơn bạn
Vì đã bên tôi những ngày giông tố
Đã ôm tôi thật chặt những ngày vui
Hạnh phúc khi có bạn bên đời.'

Tái bút: Cục Gạch tặng Nòng Nọc

Mình thích nhất đoạn 'tay nắm chặt trên đường. hoa vàng rơi lả tả'. Hồi xưa trường mình có rất nhiều cây hoa vàng: cây Bò Cạp Nước rồi cây Sú Vẹt. Cánh hoa rụng đầy trong sân. Nhớ những ngày ấy tung tăng trong sân trường, tay nắm tay chuyện trò. Nhiều chuyện lắm: chuyện học, chuyện thơ, chuyện bạn bè, chuyện thầy cô, chuyện về những ước mơ và những trăn trở của tuổi mới lớn. Những tháng ngày đó dần dần cũng trôi vào dòng nhớ thành những ký ức chập chờn. Nhưng cái cảm giác trong veo ấy mình chẳng bao giờ quên. Và tình bạn trong trẻo ngày ấy giờ vẫn còn tha thiết lắm. Để khi gặp lại, gọi tên bạn, gọi tên mình vẫn thấy ấm áp biết bao.

Ký tên: Nòng Nọc

Comments

Popular Posts